Rất ủng hộ anh acbtinhtu. Anh một trong số ít người hiểu được sử thật anh nói rất hay. Ngoài ra tôi còn nghe nói vì bị tàn phá bởi chiến dịch " Sấm Rền " và chi phí chiến tranh thiệt hại, thiếu lao động. năm đó Miền Bắc đã nghèo còn nghèo hơn nên Chính Quyền đánh chiếm miền nam để cứu tợr miền bắc. Nghe nói trước 1975 Sài Gòn được xem là thành phố giàu có bậc nhất. Sau thời mở cửa tiền của cộng đồng người Việt " tị nạn Cộng Sản " - theo cách nói của người việt ở hải ngoại nói về mình - từ nước ngoài đổ về thân nhân và đầu tư trong nước phát triển kinh tế. Vì thế Sài Gòn và miền nam cũng phần nào hưnh thịnh hơn miền bắc và ngày càng phát triển. Sau này nhà nước tăng cường đầu tư thủ đô, tiền miền nam đổ ra bắc theo con đường thuế nhà nước. Vì vậy nếu không có Miền nam thì Hà Nội và miền bắc vẫn mãi là một đứa bé rách rưới như anh abctinhtu nói. Và VN sẽ là một bán đạo Triều Tiên thứ hai, của ĐNÁ.
(+). Tôi lần đầu tiên vào Saigon là vào năm 1980. Năm đó bố tôi được chuyển công tác và ông đã mang cả gia đình theo. Nói thật là tôi đã vô cùng choáng ngợp trước cảnh đường phố nhà cửa lúc đó. Ôi nó lớn làm sao, nó đẹp làm sao.
Tôi sống ở Hà Nội, chẳng phải quê mùa gì vậy mà không kìm nổi xúc động khi đứng trên đường 30/4 trước dinh Thống Nhất, thật rộng "mênh mông", lại thẳng tắp.
Hà Nội bị bom đạn tàn phá hồi đó so với Saigon chỉ là một đứa bé rách rưới đứng bên cạnh một mỹ nhân.
Kinh tế miền Nam lớn mạnh gấp nhiều lần miền Bắc của tôi, người dân cũng sung túc hơn hẳn, có cả nhà lầu, máy truyền hình, xe bình bịch... Miền Bắc của tôi, đến ăn con gà cũng phải dấu lông đi vì sợ bị hàng xóm tố giác. !?!?!?
Người dân miền Nam trước 75 còn có mơ ước và có thể làm giàu được còn dân Bắc chúng tôi thì không vì nhà nước đâu cho phép. Giàu là một cái tội rất lớn và không ai muốn mắc phải !?
Tôi không thể tưởng tượng được hậu quả cho miền Bắc thế nào nếu không có nền kinh tế miền Nam, nếu chúng ta không giành thắng lợi vào năm 1975.
Tôi không dám dùng từ "giải phóng" vì trong thâm tâm tôi thấy không đúng !. (Bài: Kinh tế miền Nam VN trước và sau 1975)
(+). Triết lý giáo dục của Việt Nam Cộng hòa là nhân bản, dân tộc, và khai phóng.
Chính phủ VNCH không có vay mượn một chủ thuyết, tư tưởng ngoại lai, xa lạ với văn hoá VN để rồi tròng vào cổ dân tộc mình !.
Gia đình tớ có thân nhân miền Bắc . Sau năm 1975 , mấy người bà con lục đục vào Nam vì chuyển công tác . Gia đình tớ làm một buổi cơm gia đình tương đối thịnh soạn để mời những thân nhân này đến sum hợp sau nhiều năm xa cách vì chiến tranh . Họ kéo đến đầy đủ không thiếu mặt ai và họ ăn uống rất có tâm hồn ... Theo như người Nam thì sau khi ăn uống no say , thực khách sẻ đứng lên , nói lời cám ơn rồi từ giả chủ nhà ra về . Nhưng thay vào đó , họ lấy bọc nylon và dồn những thực phẩm còn sót lại để mang về . Mẹ tớ phải chia đồ ăn thừa ra nhiều bao nhỏ để công bằng . Đến khi giả từ thì lại được các người bà con từ Bắc vào này phán cho Ba Mẹ tớ một câu " Anh Chị làm việc cho Ngụy , chắc là bóc lột nhân dân nhiều lắm nên mới ăn uống như thế này , ăn như thế thì chỉ là lảnh đạo thôi " mà tớ nhớ mải đến ngày hôm nay mặc dù lúc ấy tớ chỉ là thằng con nít .
Cám ơn bạn abctintuc nhắc lại/đem lại những gì chúng tôi (VNCH) đã biết từ lâu. Vậy mà chúng nó cứ bô bô cái miệng nói là 'GP miền Nam' . Loài vật (ĐCS/NN VN) mà đi/cần GP con người văn minh của Miền Nam ư ?
Thôi kệ bạn ơi, đất lành chim đậu mà. Rồi sẽ thích ứng cuộc sống mới thôi. Sống ở đâu lâu, cũng sẽ xem nơi đó là quê hương thôi. Nhà ngoại tôi gốc Tàu (người Tiều) cũng vì theo dòng người TQ xưa ko chịu cho Mãn Thanh đô hộ nên mới di cư qua VN. Bây giờ chán ngán CS nên buộc phải qua đây (Mỹ). Người Bắc 75 vào Nam có lẽ đơn thuần họ chỉ muốn một cuộc sống tốt hơn thôi chứ số người kiếm chác vơ vét tôi nghĩ chỉ là số ít thôi (bọn cán bộ, đặc biệt là mấy tay làm bên quân đội).Ko ai muốn bỏ xứ mà đi cả...
7 votes Thanks 7
Tớ gốc miền Nam 100% ..Nhưng xóm tớ ở hồi nhỏ bạn bè rất nhiều gia đình "Bắc di cư"sống chung quanh nhà thờ.Phải nói là họ rất tốt ,con cháu rất siêng hoc...nhưng họ hơi bị khó tánh.Con gái họ cũng rất ...đẹp (và quí phái) .Theo tớ biết thì trước kia,thời tiền chiến rất ít người Bắc vô Nam,chỉ sau khi CS chiếm Miền Bắc,rồi sau 75 thì mới nhiều.Tớ thấy việc người Bắc vô Nam cũng là bình thường thôi, như ở Mỹ người ta move ào ào,chừng 5-7 năm là dọn chổ ở.Còn những gia đình sau 75 vô miền Nam có nhiều nguyên nhân,con cái họ cũng giống như người trong Nam thôi,đi học chung thì tụi nó hơi..ngố,đụng chuyện là hay khoe ba tao làm chổ nầy,chổ kia,quen ông nầy ông nọ là tớ không thích,chứ còn mọi chuyện khác là OK,mặc dù nó biết gia đình tớ là Ngụy nhưng vẫn chơi với nhau được
vì miền nam đất đai tốt hơn ,tập trung nhiều cái hay tinh hoa của cả nước ...Nếu miền Bắc hay và giỏi thì dân ngoài ấy đâu có thi nhau ùa vào đây kiếm miếng ăn .
Answers & Comments
Verified answer
Rất ủng hộ anh acbtinhtu. Anh một trong số ít người hiểu được sử thật anh nói rất hay. Ngoài ra tôi còn nghe nói vì bị tàn phá bởi chiến dịch " Sấm Rền " và chi phí chiến tranh thiệt hại, thiếu lao động. năm đó Miền Bắc đã nghèo còn nghèo hơn nên Chính Quyền đánh chiếm miền nam để cứu tợr miền bắc. Nghe nói trước 1975 Sài Gòn được xem là thành phố giàu có bậc nhất. Sau thời mở cửa tiền của cộng đồng người Việt " tị nạn Cộng Sản " - theo cách nói của người việt ở hải ngoại nói về mình - từ nước ngoài đổ về thân nhân và đầu tư trong nước phát triển kinh tế. Vì thế Sài Gòn và miền nam cũng phần nào hưnh thịnh hơn miền bắc và ngày càng phát triển. Sau này nhà nước tăng cường đầu tư thủ đô, tiền miền nam đổ ra bắc theo con đường thuế nhà nước. Vì vậy nếu không có Miền nam thì Hà Nội và miền bắc vẫn mãi là một đứa bé rách rưới như anh abctinhtu nói. Và VN sẽ là một bán đạo Triều Tiên thứ hai, của ĐNÁ.
(+). Tôi lần đầu tiên vào Saigon là vào năm 1980. Năm đó bố tôi được chuyển công tác và ông đã mang cả gia đình theo. Nói thật là tôi đã vô cùng choáng ngợp trước cảnh đường phố nhà cửa lúc đó. Ôi nó lớn làm sao, nó đẹp làm sao.
Tôi sống ở Hà Nội, chẳng phải quê mùa gì vậy mà không kìm nổi xúc động khi đứng trên đường 30/4 trước dinh Thống Nhất, thật rộng "mênh mông", lại thẳng tắp.
Hà Nội bị bom đạn tàn phá hồi đó so với Saigon chỉ là một đứa bé rách rưới đứng bên cạnh một mỹ nhân.
Kinh tế miền Nam lớn mạnh gấp nhiều lần miền Bắc của tôi, người dân cũng sung túc hơn hẳn, có cả nhà lầu, máy truyền hình, xe bình bịch... Miền Bắc của tôi, đến ăn con gà cũng phải dấu lông đi vì sợ bị hàng xóm tố giác. !?!?!?
Người dân miền Nam trước 75 còn có mơ ước và có thể làm giàu được còn dân Bắc chúng tôi thì không vì nhà nước đâu cho phép. Giàu là một cái tội rất lớn và không ai muốn mắc phải !?
Tôi không thể tưởng tượng được hậu quả cho miền Bắc thế nào nếu không có nền kinh tế miền Nam, nếu chúng ta không giành thắng lợi vào năm 1975.
Tôi không dám dùng từ "giải phóng" vì trong thâm tâm tôi thấy không đúng !. (Bài: Kinh tế miền Nam VN trước và sau 1975)
(+). Triết lý giáo dục của Việt Nam Cộng hòa là nhân bản, dân tộc, và khai phóng.
Chính phủ VNCH không có vay mượn một chủ thuyết, tư tưởng ngoại lai, xa lạ với văn hoá VN để rồi tròng vào cổ dân tộc mình !.
.
Gia đình tớ có thân nhân miền Bắc . Sau năm 1975 , mấy người bà con lục đục vào Nam vì chuyển công tác . Gia đình tớ làm một buổi cơm gia đình tương đối thịnh soạn để mời những thân nhân này đến sum hợp sau nhiều năm xa cách vì chiến tranh . Họ kéo đến đầy đủ không thiếu mặt ai và họ ăn uống rất có tâm hồn ... Theo như người Nam thì sau khi ăn uống no say , thực khách sẻ đứng lên , nói lời cám ơn rồi từ giả chủ nhà ra về . Nhưng thay vào đó , họ lấy bọc nylon và dồn những thực phẩm còn sót lại để mang về . Mẹ tớ phải chia đồ ăn thừa ra nhiều bao nhỏ để công bằng . Đến khi giả từ thì lại được các người bà con từ Bắc vào này phán cho Ba Mẹ tớ một câu " Anh Chị làm việc cho Ngụy , chắc là bóc lột nhân dân nhiều lắm nên mới ăn uống như thế này , ăn như thế thì chỉ là lảnh đạo thôi " mà tớ nhớ mải đến ngày hôm nay mặc dù lúc ấy tớ chỉ là thằng con nít .
Cám ơn bạn abctintuc nhắc lại/đem lại những gì chúng tôi (VNCH) đã biết từ lâu. Vậy mà chúng nó cứ bô bô cái miệng nói là 'GP miền Nam' . Loài vật (ĐCS/NN VN) mà đi/cần GP con người văn minh của Miền Nam ư ?
Thôi kệ bạn ơi, đất lành chim đậu mà. Rồi sẽ thích ứng cuộc sống mới thôi. Sống ở đâu lâu, cũng sẽ xem nơi đó là quê hương thôi. Nhà ngoại tôi gốc Tàu (người Tiều) cũng vì theo dòng người TQ xưa ko chịu cho Mãn Thanh đô hộ nên mới di cư qua VN. Bây giờ chán ngán CS nên buộc phải qua đây (Mỹ). Người Bắc 75 vào Nam có lẽ đơn thuần họ chỉ muốn một cuộc sống tốt hơn thôi chứ số người kiếm chác vơ vét tôi nghĩ chỉ là số ít thôi (bọn cán bộ, đặc biệt là mấy tay làm bên quân đội).Ko ai muốn bỏ xứ mà đi cả...
Tớ gốc miền Nam 100% ..Nhưng xóm tớ ở hồi nhỏ bạn bè rất nhiều gia đình "Bắc di cư"sống chung quanh nhà thờ.Phải nói là họ rất tốt ,con cháu rất siêng hoc...nhưng họ hơi bị khó tánh.Con gái họ cũng rất ...đẹp (và quí phái) .Theo tớ biết thì trước kia,thời tiền chiến rất ít người Bắc vô Nam,chỉ sau khi CS chiếm Miền Bắc,rồi sau 75 thì mới nhiều.Tớ thấy việc người Bắc vô Nam cũng là bình thường thôi, như ở Mỹ người ta move ào ào,chừng 5-7 năm là dọn chổ ở.Còn những gia đình sau 75 vô miền Nam có nhiều nguyên nhân,con cái họ cũng giống như người trong Nam thôi,đi học chung thì tụi nó hơi..ngố,đụng chuyện là hay khoe ba tao làm chổ nầy,chổ kia,quen ông nầy ông nọ là tớ không thích,chứ còn mọi chuyện khác là OK,mặc dù nó biết gia đình tớ là Ngụy nhưng vẫn chơi với nhau được
vì miền nam đất đai tốt hơn ,tập trung nhiều cái hay tinh hoa của cả nước ...Nếu miền Bắc hay và giỏi thì dân ngoài ấy đâu có thi nhau ùa vào đây kiếm miếng ăn .
Khá lắm ! Biết nhận thức là tốt rồi !
"Miền Nam béo bở trong trái tim tôi"!
Bác Hồ còn thích, nói gì người miền Bắc!
Miền Nam có khí hậu, thổ nhưỡng, điều kiện sinh thái tốt hơn miền Bắc nên dễ dàng sinh sống hơn, không khắc nghiệt như ở miền Bắc.