Mọi điều mà những người nói tốt thì hầu như toàn là những cảnh diễn ra ở Sài Gòn, Nha Trang, Đà Lạt và một số quân khu lớn nơi mà có quân Mỹ đóng quân.
Bạn nên nhớ trước năm 75 hơn 85% dân số là ở nông thôn và một số thiểu số sống ở thành thị và đó là những tầng lớp Tư Sản và quan chức làm việc cho Mỹ. Phần lớn nhân dân còn lại đều sống ở nông thôn và phải chịu áp bức như gom dân lập ấp, dồn dân vào ấp chiến lược. Đốt nhà, thả bom. Nói chung là cảnh "sống nay chết mai" không bao giờ biết được là chết khi nào. Những cuộc càn rồi hành quân liên tục thì làm sao có thể trồng trọt được.
Nếu bạn có người thân lớn tuổi mà trước đây sống ở ngoại thành thì bạn có thể hỏi và thấy khác hoàn toàn không giống như một số bạn đã nói ở trên. Làm nông mà không đủ sống, chỉ có những thành phần tư sản và làm việc cho Mỹ thì có thể mới 1 người nuôi tới 4,5 người và thậm chí cả dòng họ.
Vì "ăn" vào viện trợ của Mỹ cho nên biến Sài Gòn thành "hòn ngọc Viễn Đông".
Trong bộ phim dài tập "cuộc chiến tranh 10.000 ngày" thì một phần bạn cũng biết là nạn xì ke tràn lan được bán công khai. Rất nhiều gái điếm để phục vụ cho nhu cầu sinh lí của lính Mỹ. Nhiều đến nỗi mà quân Mỹ phải mở lớp sử dụng bao cao su cho lính của nó.
Còn bài bạc thì được công khai và nạn cát cứ của những thành phần xã hội đen không thể nào dẹp được.
Bạn có biết là trước đây có một nhà xưởng nào của chế độ VNCH mà có thể xuất hàng ra khỏi nước VN được không? Chỉ thấy là toàn là cá của Nhật, sữa Mĩ, thậm chí là gạo của nước khác chứ không phải là của mình tự sản xuất được. Nạn đầu cơ tích trữ đã cho ra đời nhiều ông vua nắm giữ một mặt hàng độc quyền khác nhau. Đó là về kinh tế.
Mình cũng chưa có thấy một nhà kinh tế nào trong thời gian đó hoặc thời gian sau này ca ngợi một thành tựu nào của chế độ VNCH cả.
Còn mỗi lần tổng động viên thì học sinh phải trốn vì sợ bắt đi lính. Phải khai gian tên tuổi để khỏi bị bắt đi quân dịch. Bởi vì biết khi vào quân đội thì cái chết lúc nào cũng kề cận. Tình trạng chiến tranh và bắt quân dịch liên miên không thể nào cho học sinh có đủ thời gian học lên nữa.
Có những bạn nói chế độ VNCH không có tham nhũng. Tôi thật tức cười khi đọc tới điều này. Cũng phải thôi cả nguyên một chế độ tham nhũng thì làm sao có thể bắt ra được. Thậm chí những ông tướng còn sử dụng xe quân đội để buôn matúy để cho bọn CIA chụp hình được. Chính vì cái nạn tham nhũng tràn lan mà không bị bắt nên một phần chế độ VNCH sụp đổ là phải. Ông Thiệu nói " Tôi mà tham nhũng thì cái chính phủ này sẽ sụp đổ chỉ trong 3 ngày!".
Như bạn Sea Dog nói ở trên thì chế độ VNCH ưu việt quá. Xem Hồng Kông và Thái Lan không ra gì. Vậy khi Mỹ cắt viện trợ thì sao? Nguyễn Văn Thiệu quay lại chửi Mỹ là vô nhân đạo và ông ta cũng nói 1 câu như thế này "Nếu Hoa Kỳ mà không viện trợ cho chúng tôi nữa thì không phải là một ngày, một tháng hay một năm mà chỉ sau 3 giờ, chúng tôi sẽ rời khỏi Dinh Độc Lập! ".
Chế độ VNCH tồn tại và sự phồn vinh giả tạo là nhờ vào bầu sữa của Mỹ. Cho đến khi Mỹ cắt viện trợ thì Sài Gòn hoàn toàn không còn là "hòn ngọc" nữa.
Khi các bạn nói thì nói cho đúng và nhận xét cho kĩ. Phim và tài liệu lịch sử vẫn còn ra đấy chứ không có mất đi đâu. Nếu giả sử chế độ VNCH ưu việt như vậy tại sao nó lại bị đào thải và thay thế bằng chế độ XHCN. Đừng có lí do gì hết, tại như thế này, tại như thế kia. Nếu tốt là tồn tại thôi.
Tôi không phủ nhận hoàn toàn những gì các bạn nói là sai. Có thể là bạn đúng vì bạn sinh sống trong nội thành và gia đình không phải là một nông dân. Cho nên những gì các bạn thấy điều là tốt đẹp. Đối với một người nông dân sống trong chế độ VNCH thì không bao giờ có thể tốt hơn được.
Nếu muốn thấy sự khách quan nhất bạn nên hỏi một cựu chiến binh Mỹ để họ nhận xét về Việt Nam trước đó và sau này như thế nào?
Tôi chỉ được nghe những người lớn trong nhà kể lại, nói chung là đời sống (tôi nhấn mạnh là đời sống nhé bạn) của miền Nam thời Việt Nam cộng hòa tốt hơn bây giờ, điển hình một số vấn đề như sau:
- Giáo dục: tốt hơn bây giờ, không có bệnh thành tích trong thi cử, những vấn đề mà bây giờ rồi là cải cách, sửa đổi thì miền Nam trước 1975 đã làm rồi.
- Về Y Tế: họ có nhà thương thí, người nghèo khám bệnh không mất tiền.
- Về tệ nạn xã hội: họ thừa nhận là có tuy nhiên chỉ hoạt động ở những khu vực nhất định, không ảnh hưởng đến những khu vực khác.
- Về Tôn Giáo: có rất nhiều tôn giáo hoạt động, đời sống tâm linh được tôn trọng. Cửa chùa luôn rộng mở để đón những người lỡ xe, lỡ đường (các cán bộ cách mạng của mình cũng thường xuyên nương tựa nơi cửa chùa).
- Về Kinh Tế: Miền Nam cũng đã sản xuất được Xe hơi (xe Ladalat) đó bạn.
-Về Khoa học: Đã có máy tính.
-Về Thể thao: đã vô định bóng bàn Seagame, bóng đá Merdeka,..
- Về lao động, việc làm: một người đi làm có thể nuôi đủ cả nhà 4,5 người.
- Về giao thông: họ đã có một hệ thống sân bay hoàn chỉnh, mặc dù đa phần để phục vụ Chiến Tranh.
- Về các nước trong khu vực: tâm lý của người miền Nam lúc đó là xem Thái Lan, Hàn Quốc, Hồng Kông không ra gì, thua Nhật Bản chút đỉnh và xem ra ngang ngữa với Đài Loan. Còn bây giờ thì mình phải chạy theo Thái Lan muốn hụt hơi mà vẫn không kịp.
Còn nữa, Sài gòn là Hòn Ngọc Viễn Đông mà bạn.
Tuy nhiên, phần lớn những cái được như trên một phần là do viện trợ chiến tranh mà có. Nếu để nền kinh tế tự cân đối thì không được. Theo tôi, đời sống tốt hơn nhưng kinh tế không mạnh hơn (tôi chỉ đoán vậy thôi chứ tôi không có số liệu kinh tế để so sánh).
Nói chung là đời sống miền Nam rất thoải mái, nên sau 1975, đời sống khó khăn, mới có gần 3 triệu thuyền nhân bỏ nước ra đi (đa số là ở miền Nam). Họ đi chủ yếu là lý do kinh tế thôi bạn ạ, chỉ có một phần nhỏ liên quan đến chính trị.
Nói chung, để có những ghi nhận thật sự trung thực về xã hội miền NAM trước 1975 vào lúc này thì hơi khó vì lý do chính tri. Hy vọng sau 5,10 năm nữa lịch sử sẽ có những nhận xét trung thực hơn.
Gần đây, đài truyền hình có chiếu bộ phim Miền đất phúc, những người lớn tuổi trong nhà tôi xem rất hài lòng, nếu chưa xem bạn có thể xem để biết nhé.
Trên đây là một vài hiểu biết của tôi, xin được chia sẽ với bạn.
Lưu ý: tuy nhiên thời đó cũng có cái rất khổ là lúc chiến tranh, phải chạy giặc (bạn xem phim Miền đất phúc sẽ thấy).
Suy dinh dưỡng chỉ có trong mơ. 100% tuân thủ "Tiên học lễ, hậu học văn" nên học sinh rất ngoan, hiếu thảo và lễ phép. Tệ nạn xã hội khá cao nhưng không ảnh hưởng nhì6u đến cộng đồng... Nhưng Tôi muốn nhấn mạnh đến 1 hệ thống trường học tuyệt vời!
đa số là xa xỉ, tệ nạn xã hội tràn ngập, dù ít ảnh hưởng đến vùng ven
mức số người dân ở thành thị rất ổn
riêng tại SG thì người dân số khá là xa hoa, có cả ô tô, rạp chiếu bóng
con nít đi học có sữa uống free, học phí free (bây giờ thì chưa chắc)
công trình ở SG rất tốt và đứng đầu ĐNÁ nhưng đầy chắp vá và bị bào ruột, rút ruột, tuy nhiên giới trọc phú vẫn ảo tưởng và cho rằng ta đây ngon lành hơn Hàn Quốc
về chính trị và xã hội thì bất ổn, cực kỳ bất ổn
ở thành thị: tham nhũng tràn lan, an ninh bấp bênh; thêm nạn quân dịch: học sinh học giỏi vì sợ phải đi quân dịch
hình ảnh "anh lính cộng hòa" lấp lánh làm mê hồn bất cứ thanh niên nào, họ sẵn sàng đi lính để sống kiếp tài tử, lắm tiền và đầy gái >>> vào lính mới biết
ở nông thôn: tình trạng gom dân lập ấp chiến lược được coi là "quốc sách" hàng đầu, ai cũng biết mục đích của nó là tách cán bộ nằm vùng ra khỏi dân, nhưng phải làm = bạo lực vì chính quyền ko được lòng dân (âu cũng là do ăn ở)
nhưng lợi thì chả thấy đâu, chỉ thấy dân xa lánh chính quyền, lúc nào cũng có đến 70% nông thôn có cộng sản, và người dân chỉ thích nuôi cán bộ trong nhà chứ ko thích ủng hộ chính quyền, có khi còn lấy cơm quốc gia nuôi cán bộ
SG đứng đầu cả miền nam về tệ mại dâm, buôn lậu và tham nhũng
an ninh cực kỳ bấp bênh, ngày nào cũng loạn, lắm người vì ức chế mà chạy theo Mặt trận DTGPMN
chế độ thì độc tài, biểu tình liên miên, quyền hành bị gia đình Diệm, sau này Thiệu - Kỳ nắm giữ hết
Bạn quang dung đã trả lời rất thuyết phục ! Tôi có ông bác tập kết ra Miền Bắc, sau 1975 về sống ở quê Trà Vinh . Bác kể MB XHCN giáo dục, y tế và nhiều phúc lợi công cộng khác đều do nhà nước đài thọ. Ko có ai cực giàu nhưng cũng không có ai quá nghèo đói, nghĩa là bình đẳng trong hưởng thụ ( tương đối).Con người với con người sống tình nghĩa, quan tâm đến nhau.Tuyệt đối không có cờ bạc, đĩ điếm, nghiện ngập. An ninh xã hội cự kỳ đảm bảo v.v...Bác tôi còn khoe ông Phạm Tuân người VN đầu tiên được bay lên vũ trụ là bạn thân với bác tôi đó ! Cứ theo bác tôi kể thì rất rất nhiều điều đáng tự hào ! Trong Miền Nam cũng rất nhiều điều đáng tự hào lắm chứ . Đánh thắng cả thằng đế quốc đầu sỏ không đáng tự hào sao ?Tôi sinh ra sau năm 75 nhưng tôi vẫn biết quê tôi vô cùng khốn khổ trong thời VNCH . Mấy người sống trong thành thị đâu có ra khỏi vùng ven mà biết được !
Một xã hội hoàn toàn phụ thuộc vào ngoại bang dù có 1 bộ phận dân thành thị được ăn bơ ăn sữa của ngoại bang thì cũng không thể nói là giầu có, hạnh phúc được ! Xin đừng nói chuyện chính trị trên sân chơi này !
Answers & Comments
Verified answer
Mọi điều mà những người nói tốt thì hầu như toàn là những cảnh diễn ra ở Sài Gòn, Nha Trang, Đà Lạt và một số quân khu lớn nơi mà có quân Mỹ đóng quân.
Bạn nên nhớ trước năm 75 hơn 85% dân số là ở nông thôn và một số thiểu số sống ở thành thị và đó là những tầng lớp Tư Sản và quan chức làm việc cho Mỹ. Phần lớn nhân dân còn lại đều sống ở nông thôn và phải chịu áp bức như gom dân lập ấp, dồn dân vào ấp chiến lược. Đốt nhà, thả bom. Nói chung là cảnh "sống nay chết mai" không bao giờ biết được là chết khi nào. Những cuộc càn rồi hành quân liên tục thì làm sao có thể trồng trọt được.
Nếu bạn có người thân lớn tuổi mà trước đây sống ở ngoại thành thì bạn có thể hỏi và thấy khác hoàn toàn không giống như một số bạn đã nói ở trên. Làm nông mà không đủ sống, chỉ có những thành phần tư sản và làm việc cho Mỹ thì có thể mới 1 người nuôi tới 4,5 người và thậm chí cả dòng họ.
Vì "ăn" vào viện trợ của Mỹ cho nên biến Sài Gòn thành "hòn ngọc Viễn Đông".
Trong bộ phim dài tập "cuộc chiến tranh 10.000 ngày" thì một phần bạn cũng biết là nạn xì ke tràn lan được bán công khai. Rất nhiều gái điếm để phục vụ cho nhu cầu sinh lí của lính Mỹ. Nhiều đến nỗi mà quân Mỹ phải mở lớp sử dụng bao cao su cho lính của nó.
Còn bài bạc thì được công khai và nạn cát cứ của những thành phần xã hội đen không thể nào dẹp được.
Bạn có biết là trước đây có một nhà xưởng nào của chế độ VNCH mà có thể xuất hàng ra khỏi nước VN được không? Chỉ thấy là toàn là cá của Nhật, sữa Mĩ, thậm chí là gạo của nước khác chứ không phải là của mình tự sản xuất được. Nạn đầu cơ tích trữ đã cho ra đời nhiều ông vua nắm giữ một mặt hàng độc quyền khác nhau. Đó là về kinh tế.
Mình cũng chưa có thấy một nhà kinh tế nào trong thời gian đó hoặc thời gian sau này ca ngợi một thành tựu nào của chế độ VNCH cả.
Còn mỗi lần tổng động viên thì học sinh phải trốn vì sợ bắt đi lính. Phải khai gian tên tuổi để khỏi bị bắt đi quân dịch. Bởi vì biết khi vào quân đội thì cái chết lúc nào cũng kề cận. Tình trạng chiến tranh và bắt quân dịch liên miên không thể nào cho học sinh có đủ thời gian học lên nữa.
Có những bạn nói chế độ VNCH không có tham nhũng. Tôi thật tức cười khi đọc tới điều này. Cũng phải thôi cả nguyên một chế độ tham nhũng thì làm sao có thể bắt ra được. Thậm chí những ông tướng còn sử dụng xe quân đội để buôn matúy để cho bọn CIA chụp hình được. Chính vì cái nạn tham nhũng tràn lan mà không bị bắt nên một phần chế độ VNCH sụp đổ là phải. Ông Thiệu nói " Tôi mà tham nhũng thì cái chính phủ này sẽ sụp đổ chỉ trong 3 ngày!".
Như bạn Sea Dog nói ở trên thì chế độ VNCH ưu việt quá. Xem Hồng Kông và Thái Lan không ra gì. Vậy khi Mỹ cắt viện trợ thì sao? Nguyễn Văn Thiệu quay lại chửi Mỹ là vô nhân đạo và ông ta cũng nói 1 câu như thế này "Nếu Hoa Kỳ mà không viện trợ cho chúng tôi nữa thì không phải là một ngày, một tháng hay một năm mà chỉ sau 3 giờ, chúng tôi sẽ rời khỏi Dinh Độc Lập! ".
Chế độ VNCH tồn tại và sự phồn vinh giả tạo là nhờ vào bầu sữa của Mỹ. Cho đến khi Mỹ cắt viện trợ thì Sài Gòn hoàn toàn không còn là "hòn ngọc" nữa.
Khi các bạn nói thì nói cho đúng và nhận xét cho kĩ. Phim và tài liệu lịch sử vẫn còn ra đấy chứ không có mất đi đâu. Nếu giả sử chế độ VNCH ưu việt như vậy tại sao nó lại bị đào thải và thay thế bằng chế độ XHCN. Đừng có lí do gì hết, tại như thế này, tại như thế kia. Nếu tốt là tồn tại thôi.
Tôi không phủ nhận hoàn toàn những gì các bạn nói là sai. Có thể là bạn đúng vì bạn sinh sống trong nội thành và gia đình không phải là một nông dân. Cho nên những gì các bạn thấy điều là tốt đẹp. Đối với một người nông dân sống trong chế độ VNCH thì không bao giờ có thể tốt hơn được.
Nếu muốn thấy sự khách quan nhất bạn nên hỏi một cựu chiến binh Mỹ để họ nhận xét về Việt Nam trước đó và sau này như thế nào?
Thân chào và chúc vui vẻ
Tôi chỉ được nghe những người lớn trong nhà kể lại, nói chung là đời sống (tôi nhấn mạnh là đời sống nhé bạn) của miền Nam thời Việt Nam cộng hòa tốt hơn bây giờ, điển hình một số vấn đề như sau:
- Giáo dục: tốt hơn bây giờ, không có bệnh thành tích trong thi cử, những vấn đề mà bây giờ rồi là cải cách, sửa đổi thì miền Nam trước 1975 đã làm rồi.
- Về Y Tế: họ có nhà thương thí, người nghèo khám bệnh không mất tiền.
- Về tệ nạn xã hội: họ thừa nhận là có tuy nhiên chỉ hoạt động ở những khu vực nhất định, không ảnh hưởng đến những khu vực khác.
- Về Tôn Giáo: có rất nhiều tôn giáo hoạt động, đời sống tâm linh được tôn trọng. Cửa chùa luôn rộng mở để đón những người lỡ xe, lỡ đường (các cán bộ cách mạng của mình cũng thường xuyên nương tựa nơi cửa chùa).
- Về Kinh Tế: Miền Nam cũng đã sản xuất được Xe hơi (xe Ladalat) đó bạn.
-Về Khoa học: Đã có máy tính.
-Về Thể thao: đã vô định bóng bàn Seagame, bóng đá Merdeka,..
- Về lao động, việc làm: một người đi làm có thể nuôi đủ cả nhà 4,5 người.
- Về giao thông: họ đã có một hệ thống sân bay hoàn chỉnh, mặc dù đa phần để phục vụ Chiến Tranh.
- Về các nước trong khu vực: tâm lý của người miền Nam lúc đó là xem Thái Lan, Hàn Quốc, Hồng Kông không ra gì, thua Nhật Bản chút đỉnh và xem ra ngang ngữa với Đài Loan. Còn bây giờ thì mình phải chạy theo Thái Lan muốn hụt hơi mà vẫn không kịp.
Còn nữa, Sài gòn là Hòn Ngọc Viễn Đông mà bạn.
Tuy nhiên, phần lớn những cái được như trên một phần là do viện trợ chiến tranh mà có. Nếu để nền kinh tế tự cân đối thì không được. Theo tôi, đời sống tốt hơn nhưng kinh tế không mạnh hơn (tôi chỉ đoán vậy thôi chứ tôi không có số liệu kinh tế để so sánh).
Nói chung là đời sống miền Nam rất thoải mái, nên sau 1975, đời sống khó khăn, mới có gần 3 triệu thuyền nhân bỏ nước ra đi (đa số là ở miền Nam). Họ đi chủ yếu là lý do kinh tế thôi bạn ạ, chỉ có một phần nhỏ liên quan đến chính trị.
Nói chung, để có những ghi nhận thật sự trung thực về xã hội miền NAM trước 1975 vào lúc này thì hơi khó vì lý do chính tri. Hy vọng sau 5,10 năm nữa lịch sử sẽ có những nhận xét trung thực hơn.
Gần đây, đài truyền hình có chiếu bộ phim Miền đất phúc, những người lớn tuổi trong nhà tôi xem rất hài lòng, nếu chưa xem bạn có thể xem để biết nhé.
Trên đây là một vài hiểu biết của tôi, xin được chia sẽ với bạn.
Lưu ý: tuy nhiên thời đó cũng có cái rất khổ là lúc chiến tranh, phải chạy giặc (bạn xem phim Miền đất phúc sẽ thấy).
chiến tranh bom đạn
bắt lính nhiều chết trận nhiều
học trò học rất giỏi vì sợ bị đi lính và giỏi để làm sỷ quan
đời sống một người đi làm nuôi cả nhà
theo kịp văn minh pháp mỷ
hưởng thụ nhiều viện trợ quốc tế
du học tha hồ dể dàng có nhiều học bổng
học sinh học từ tiểu học trung học đại học không tốn tiền nhiều như bây giờ và rất giỏi
ở miền que nhửng vùng xôi đạu do cả 2 bên lảnh đạo
dân ít
đi làm buôn bán tối về xem cải luơng ở rạp và chiếu phim nước ngoài rất nhiều phim hay
có ti vi truyền hình xem nhiều phim mỷ rất hay nhờ đó con người tiến giỏi nhất so với các nước bạn thời bấy giờ
Suy dinh dưỡng chỉ có trong mơ. 100% tuân thủ "Tiên học lễ, hậu học văn" nên học sinh rất ngoan, hiếu thảo và lễ phép. Tệ nạn xã hội khá cao nhưng không ảnh hưởng nhì6u đến cộng đồng... Nhưng Tôi muốn nhấn mạnh đến 1 hệ thống trường học tuyệt vời!
Nếu ko có chiến tranh là tuyệt vời, chính quyền tốt tuy chưa thật hoàn hảo. nếu so sánh CVCH 30- chính quyền hiện tại 1
thành thị:
đa số là xa xỉ, tệ nạn xã hội tràn ngập, dù ít ảnh hưởng đến vùng ven
mức số người dân ở thành thị rất ổn
riêng tại SG thì người dân số khá là xa hoa, có cả ô tô, rạp chiếu bóng
con nít đi học có sữa uống free, học phí free (bây giờ thì chưa chắc)
công trình ở SG rất tốt và đứng đầu ĐNÁ nhưng đầy chắp vá và bị bào ruột, rút ruột, tuy nhiên giới trọc phú vẫn ảo tưởng và cho rằng ta đây ngon lành hơn Hàn Quốc
về chính trị và xã hội thì bất ổn, cực kỳ bất ổn
ở thành thị: tham nhũng tràn lan, an ninh bấp bênh; thêm nạn quân dịch: học sinh học giỏi vì sợ phải đi quân dịch
hình ảnh "anh lính cộng hòa" lấp lánh làm mê hồn bất cứ thanh niên nào, họ sẵn sàng đi lính để sống kiếp tài tử, lắm tiền và đầy gái >>> vào lính mới biết
ở nông thôn: tình trạng gom dân lập ấp chiến lược được coi là "quốc sách" hàng đầu, ai cũng biết mục đích của nó là tách cán bộ nằm vùng ra khỏi dân, nhưng phải làm = bạo lực vì chính quyền ko được lòng dân (âu cũng là do ăn ở)
nhưng lợi thì chả thấy đâu, chỉ thấy dân xa lánh chính quyền, lúc nào cũng có đến 70% nông thôn có cộng sản, và người dân chỉ thích nuôi cán bộ trong nhà chứ ko thích ủng hộ chính quyền, có khi còn lấy cơm quốc gia nuôi cán bộ
SG đứng đầu cả miền nam về tệ mại dâm, buôn lậu và tham nhũng
an ninh cực kỳ bấp bênh, ngày nào cũng loạn, lắm người vì ức chế mà chạy theo Mặt trận DTGPMN
chế độ thì độc tài, biểu tình liên miên, quyền hành bị gia đình Diệm, sau này Thiệu - Kỳ nắm giữ hết
Bạn quang dung đã trả lời rất thuyết phục ! Tôi có ông bác tập kết ra Miền Bắc, sau 1975 về sống ở quê Trà Vinh . Bác kể MB XHCN giáo dục, y tế và nhiều phúc lợi công cộng khác đều do nhà nước đài thọ. Ko có ai cực giàu nhưng cũng không có ai quá nghèo đói, nghĩa là bình đẳng trong hưởng thụ ( tương đối).Con người với con người sống tình nghĩa, quan tâm đến nhau.Tuyệt đối không có cờ bạc, đĩ điếm, nghiện ngập. An ninh xã hội cự kỳ đảm bảo v.v...Bác tôi còn khoe ông Phạm Tuân người VN đầu tiên được bay lên vũ trụ là bạn thân với bác tôi đó ! Cứ theo bác tôi kể thì rất rất nhiều điều đáng tự hào ! Trong Miền Nam cũng rất nhiều điều đáng tự hào lắm chứ . Đánh thắng cả thằng đế quốc đầu sỏ không đáng tự hào sao ?Tôi sinh ra sau năm 75 nhưng tôi vẫn biết quê tôi vô cùng khốn khổ trong thời VNCH . Mấy người sống trong thành thị đâu có ra khỏi vùng ven mà biết được !
Một xã hội hoàn toàn phụ thuộc vào ngoại bang dù có 1 bộ phận dân thành thị được ăn bơ ăn sữa của ngoại bang thì cũng không thể nói là giầu có, hạnh phúc được ! Xin đừng nói chuyện chính trị trên sân chơi này !
Trước 75 ruộng nhiều ,dân ít ,không quyên góp,thuế rất ít chắc bằng 1% bây giờ nên nhân dân không ai thiếu gạo để ăn mỗi ngày 3 bữa.Người nông dân siêng năng của 20 năm trước ,gia đình nào cũng có dư vài chục cây vàng [đó là những gia đình ít ruộng đất ].Con cái thì đẻ thả phanh,không phải đói rét.Còn đa số dân còn lại thì chạy theo ăn chơi,đua đòi như lính Vnch.,công chức nên sau 75 tất cả đều trắng tay,vì hồi ấy cán bộ,công chức VNCH. không thể tham nhũng nhiều và tàn bạo như bây giờ.Vì còn sợ dân biểu tình..Bệnh viện không có chia thành khu trung cao,không có từ tiêu chuẩn bồi dưỡng cho cán bộ v.v... Nói chung so sánh với bây giờ thì chế độ trước 75 là ấu trĩ. thân!~ .