Nói đến chuyện chết rồi con người đi về đâu, sẽ có rất nhiều quan điểm khác nhau.
Đức Khổng Tử cho rằng : " Sống còn chưa biết thì biết chết làm gì? Khi tôi sống thì làm sao biết được chết là gì. Khi tôi chết rồi, lại càng không thể biết chết là gì".
Còn các nhà triết gia duy vật cổ đại cũng như hiện đại đều thống nhất : Chết rồi là hết, không còn gì nữa; mọi chuyện xảy ra sau khi chết là chuyện tưởng tượng.
Trong khi đó, quan niệm của một số tôn giáo cho rằng: Sống hiền lành thì khi chết đí linh hồn sẽ lên thiên đàng, lên trời. Trái lại sống độc ác, lúc chết sẽ bị đày xuống âm phủ hay điạ ngục gánh chịu nhiều cực hình do tội lỗi gây ra trên thế gian..
Ông bà mình thường nói: “ Sống gởi thác về ”, chỉ đơn giản thế thôi nhưng chứa đựng triết lý sâu xa, sau khi chết lại còn sự sống khác tiếp tục.Vấn đề là về đâu? Có thể về với Phật, với Chúa, với Thánh, với Thần, với Tiên ?
Trong Tương Ưng Bộ Kinh có đoạn: “Tất cả lúa, đậu, tài sản, vàng bạc châu báu, tiền của, mọi vật sở hữu đều để lại hết khi người chủ của các thứ ấy chết đi. Người đó không mang theo được bất cứ thứ gì dù lúc còn sống người ấy ôm giữ từng giờ từng phút. Chỉ có cái đi theo người ấy lúc chết, đó là thân, khẩu, ý và những gì người ấy đã làm lúc sống. Tất cả những thứ ấy đi theo để tạo nghiệp báo cho đời sau mà thôi. Biết được vậy thì khi sống ta phải tạo việc lành, phải biết bố thí giúp người...”
Sống chết là lẽ thường. Khi chết, thân xác ta sẽ thành tro bụi. Còn về đâu chắc ta không thể biết nhưng vấn đề đó không quan trọng. Giờ phút nào còn sống hãy sống thật với lòng bằng cái tâm của mình để khi chết đi không ai oán hận ta là được.
sống trên đời là tạm bợ, là ký gửi ,là môi trường rèn luyện con người,khi chết ,cái khuôn đúc bằng xác thịt được tháo gỡ còn con người thật trở sang cõi bên kia tùy theo sự rèn luyện tốt ,xấu, mà về cõi sáng hay cõi tối tăm sống đời sống rất lâu dài
Theo tôi "Sinh kí thác quy" là một đạo lí sống của dân tộc, nó không liên quan gì với các tôn giáo cả.
Lúc sống, do miếng cơm manh áo, người ta có thể tha phương cầu thực, nhưng khi chết (sắp ) người ta phải trở về quê hương. Tại sao? Bởi vì, ngày xưa, người Việt chúng ta sống theo dòng tộc, có nghĩa trang riêng của tộc, người ta rất ngại cho người ngoại tộc vào an táng tại nghĩa trang tộc mình. Vì thế, không về sao có chỗ gởi thân. Ngày nay, mặc dù một vài địa phương vẫn còn sống theo tộc họ, nhưng nghĩa trang riêng của tộc họ có rất ít, thường là nghĩa trang chung, chính vì thế mà câu "Sống kí thác quy" đã bị mờ nghĩa đi, khiến cho nhiều người hiểu nó theo nét nghĩa tôn giáo, hiểu theo nét nghĩa ấy cũng đúng, nhưng cách hiểu theo khía cạnh tôn giáo không phải là ý nghĩa của câu nói trên. Thật vậy, tổ tiên ta còn rất nhiều câu đại loại như thế: lá rụng về cội, ...
Mong ràng sự giải thích của mình làm bạn hài lòng.
thưa bạn:tất cả mọi con người điều có phước và tội chỉ tùy nhiều hay ít mà thôi.thân xác mỗi người do tứ đại (Đất,Nước,Gió,Lửa)tạo nên, lúc sắp tắt hơi thở thì tứ đại phân chia đau ko thể tả và tâm bị bấn loạn nhìn thấy rất nhiều yêu ma quỷ quái xuất hiện để lôi kéo dụ vỗ mình vào đường ma quỷ và Địa ngục.sau khi chết thần thức vẫn còn đó mà người thân khóc la làm cho người thân ko thể thoát được nếu người chết bị tội nhiều ,dài khoảng 1 nhấy mắt
nếu "phước nhiều tiên cảnh lên đài" về Tây Phương thì tốt nhất ko còn bị lên xuống,người lúc chết mà biết niệm Phật thì lúc đó tâm ko loạn được Phật A DI ĐÀ và nhiều vị bồ tát tiếp dẫn .từ đây đến đó muôn ngàn ức na do tha tuần(đơn vị đo của Phật)
Cái cỏi về chắc chắn không thuộc phạm vi của vật chất nên không thể chứng minh bằng khoa học biện chứng . Nó thuộc về duy tâm nên phải vận dụng niềm tin của tâm linh bạn . bạn tin bạn từ đâu đến bạn sẽ về chính nơi bạn đã đến . Nhưng chân lý thì chỉ có một ,mà để tìm được Chân lý bạn phải mỡ rộng tâm hồn để được khải đạo ,và chọn lựa cuối cùng thuộc về bạn . Còn đường về chốn ấy xa vời nhưng đã đi thì rất nhanh ,có khi chỉ là một tích tắc .
Chà ! tìm hiểu vấn đề này hơi bị khó đấy ! đòi hỏi phải có bài bản ! căn bản là tìm hiểu nơi chính mỗi người ! đạo Phật rất khoa học ,bạn hãy tìm hiểu ! chúc bạn thành công !
Câu "Sinh ký tử quy" là một câu Hán - Việt, được dịch từ tiếng Trung Quốc, xuất phát từ tinh thần của Phật giáo. Vì vậy, để trả lời câu hỏi của bạn phải đứng trên quan điểm Phật giáo. "Sinh ký..." nghĩa là "sống thì gởi...". Gởi thì có thể lấy lại. "Tử quy" nghĩa là "chết thì về". Như vậy, từ đâu gởi đến thì trở về nơi ấy. Gởi là gởi thân cõi tạm, là cõi không bền chắc thường còn . Trần gian này chính là cõi tạm. Vậy cõi thật là cõi nào? Thưa bạn! Cõi thật trong gíao lý nhà Phật là Tánh Không. Nếu ai đó hoặc bạn hỏiTánh Không là gì? Vậy xin bạn hãy tìm hiểu thêm về giáo lý nhà Phật trong pháp môn Thiền.
Nói đến Tánh Không thì chớ hỏi độ dài bao xa để đến nơi ấy.
Nói chung, đây là một câu để giúp người đời nhận ra được chân lý rằng: cõi đời là giả tạm, không có gì thường còn với chính mình để tránh những việc ác và đừng xao lãng việc tu hành.
Answers & Comments
Verified answer
Nói đến chuyện chết rồi con người đi về đâu, sẽ có rất nhiều quan điểm khác nhau.
Đức Khổng Tử cho rằng : " Sống còn chưa biết thì biết chết làm gì? Khi tôi sống thì làm sao biết được chết là gì. Khi tôi chết rồi, lại càng không thể biết chết là gì".
Còn các nhà triết gia duy vật cổ đại cũng như hiện đại đều thống nhất : Chết rồi là hết, không còn gì nữa; mọi chuyện xảy ra sau khi chết là chuyện tưởng tượng.
Trong khi đó, quan niệm của một số tôn giáo cho rằng: Sống hiền lành thì khi chết đí linh hồn sẽ lên thiên đàng, lên trời. Trái lại sống độc ác, lúc chết sẽ bị đày xuống âm phủ hay điạ ngục gánh chịu nhiều cực hình do tội lỗi gây ra trên thế gian..
Ông bà mình thường nói: “ Sống gởi thác về ”, chỉ đơn giản thế thôi nhưng chứa đựng triết lý sâu xa, sau khi chết lại còn sự sống khác tiếp tục.Vấn đề là về đâu? Có thể về với Phật, với Chúa, với Thánh, với Thần, với Tiên ?
Trong Tương Ưng Bộ Kinh có đoạn: “Tất cả lúa, đậu, tài sản, vàng bạc châu báu, tiền của, mọi vật sở hữu đều để lại hết khi người chủ của các thứ ấy chết đi. Người đó không mang theo được bất cứ thứ gì dù lúc còn sống người ấy ôm giữ từng giờ từng phút. Chỉ có cái đi theo người ấy lúc chết, đó là thân, khẩu, ý và những gì người ấy đã làm lúc sống. Tất cả những thứ ấy đi theo để tạo nghiệp báo cho đời sau mà thôi. Biết được vậy thì khi sống ta phải tạo việc lành, phải biết bố thí giúp người...”
Sống chết là lẽ thường. Khi chết, thân xác ta sẽ thành tro bụi. Còn về đâu chắc ta không thể biết nhưng vấn đề đó không quan trọng. Giờ phút nào còn sống hãy sống thật với lòng bằng cái tâm của mình để khi chết đi không ai oán hận ta là được.
sống trên đời là tạm bợ, là ký gửi ,là môi trường rèn luyện con người,khi chết ,cái khuôn đúc bằng xác thịt được tháo gỡ còn con người thật trở sang cõi bên kia tùy theo sự rèn luyện tốt ,xấu, mà về cõi sáng hay cõi tối tăm sống đời sống rất lâu dài
Theo tôi "Sinh kí thác quy" là một đạo lí sống của dân tộc, nó không liên quan gì với các tôn giáo cả.
Lúc sống, do miếng cơm manh áo, người ta có thể tha phương cầu thực, nhưng khi chết (sắp ) người ta phải trở về quê hương. Tại sao? Bởi vì, ngày xưa, người Việt chúng ta sống theo dòng tộc, có nghĩa trang riêng của tộc, người ta rất ngại cho người ngoại tộc vào an táng tại nghĩa trang tộc mình. Vì thế, không về sao có chỗ gởi thân. Ngày nay, mặc dù một vài địa phương vẫn còn sống theo tộc họ, nhưng nghĩa trang riêng của tộc họ có rất ít, thường là nghĩa trang chung, chính vì thế mà câu "Sống kí thác quy" đã bị mờ nghĩa đi, khiến cho nhiều người hiểu nó theo nét nghĩa tôn giáo, hiểu theo nét nghĩa ấy cũng đúng, nhưng cách hiểu theo khía cạnh tôn giáo không phải là ý nghĩa của câu nói trên. Thật vậy, tổ tiên ta còn rất nhiều câu đại loại như thế: lá rụng về cội, ...
Mong ràng sự giải thích của mình làm bạn hài lòng.
thưa bạn:tất cả mọi con người điều có phước và tội chỉ tùy nhiều hay ít mà thôi.thân xác mỗi người do tứ đại (Đất,Nước,Gió,Lửa)tạo nên, lúc sắp tắt hơi thở thì tứ đại phân chia đau ko thể tả và tâm bị bấn loạn nhìn thấy rất nhiều yêu ma quỷ quái xuất hiện để lôi kéo dụ vỗ mình vào đường ma quỷ và Địa ngục.sau khi chết thần thức vẫn còn đó mà người thân khóc la làm cho người thân ko thể thoát được nếu người chết bị tội nhiều ,dài khoảng 1 nhấy mắt
nếu "phước nhiều tiên cảnh lên đài" về Tây Phương thì tốt nhất ko còn bị lên xuống,người lúc chết mà biết niệm Phật thì lúc đó tâm ko loạn được Phật A DI ĐÀ và nhiều vị bồ tát tiếp dẫn .từ đây đến đó muôn ngàn ức na do tha tuần(đơn vị đo của Phật)
Cái cỏi về chắc chắn không thuộc phạm vi của vật chất nên không thể chứng minh bằng khoa học biện chứng . Nó thuộc về duy tâm nên phải vận dụng niềm tin của tâm linh bạn . bạn tin bạn từ đâu đến bạn sẽ về chính nơi bạn đã đến . Nhưng chân lý thì chỉ có một ,mà để tìm được Chân lý bạn phải mỡ rộng tâm hồn để được khải đạo ,và chọn lựa cuối cùng thuộc về bạn . Còn đường về chốn ấy xa vời nhưng đã đi thì rất nhanh ,có khi chỉ là một tích tắc .
Chà ! tìm hiểu vấn đề này hơi bị khó đấy ! đòi hỏi phải có bài bản ! căn bản là tìm hiểu nơi chính mỗi người ! đạo Phật rất khoa học ,bạn hãy tìm hiểu ! chúc bạn thành công !
mình thử loạn bàn cùng nhé ! thác về ;
1- về với đất nếu là địa táng ( chôn dưới đất khoảng 1,2 m )
2- về với lửa nếu hỏa táng ( thiêu lò ga , mau hơn và hợp vs hơn thiêu củi )
3- về với nước nếu thủy táng ( thường là những người cả đời sống trên sông nước )
4- về với gió nếu là lâm táng , hay điểu táng ( thường ở Ấn ngày xưa , hay Tây Tạng )
5-Ngoài ra còn một ý nữa là : khi chết là về nơi "ông bà, tổ tiên của mình" vì chỉ có người chết rồi , mới biết chổ ở của Tổ Tiên mà thôi !.
6- những ai theo đạo thiên chúa , có lẽ khi chết sẽ về với chúa của họ !
7-những ai theo đạo hồi , có lẽ khi chết sẽ về với A La , và có nhiều mỷ nữ hầu hạ !..hi hi hi quá đã!!!!
.............................
8- hẹn gặp lại bạn bên kia cửa TỬ .Lúc đó chắc chắn tôi và bạn sẽ biết mình về đâu ! ?
chúc bạn vui khỏe.
Câu "Sinh ký tử quy" là một câu Hán - Việt, được dịch từ tiếng Trung Quốc, xuất phát từ tinh thần của Phật giáo. Vì vậy, để trả lời câu hỏi của bạn phải đứng trên quan điểm Phật giáo. "Sinh ký..." nghĩa là "sống thì gởi...". Gởi thì có thể lấy lại. "Tử quy" nghĩa là "chết thì về". Như vậy, từ đâu gởi đến thì trở về nơi ấy. Gởi là gởi thân cõi tạm, là cõi không bền chắc thường còn . Trần gian này chính là cõi tạm. Vậy cõi thật là cõi nào? Thưa bạn! Cõi thật trong gíao lý nhà Phật là Tánh Không. Nếu ai đó hoặc bạn hỏiTánh Không là gì? Vậy xin bạn hãy tìm hiểu thêm về giáo lý nhà Phật trong pháp môn Thiền.
Nói đến Tánh Không thì chớ hỏi độ dài bao xa để đến nơi ấy.
Nói chung, đây là một câu để giúp người đời nhận ra được chân lý rằng: cõi đời là giả tạm, không có gì thường còn với chính mình để tránh những việc ác và đừng xao lãng việc tu hành.
Cùng bạn !
Tôi trả lời theo ý niệm và hồn nhạc Trịnh Công Sơn.."Hạt bụi nào hóa kiếp thân tôi...Để một mai vươn hình hài lớn dậy..""
.... Sống là "ký"="gởi","quy"= " về" ...thì về với cát-bụi ,chứ về đâu nữa..!!!!
Bạn từ đâu sinh ra,thì sau này chết về lại chốn đó.....
Đoạn đường về cõi chết dài cở một cây nhang(hương)..!!!
Khoảng 1,2 mét .